TỪ NƠI ĐÂU
Mùa thu về từ đâu?
Mà trời xanh mắt biếc
Mùa tựu trường đặc biệt
Có tiếng cười thành câu.
Mà thu đến từ đâu?
Mà vàng trong màu nắng
Tóc thầy vương sợi trắng
Ngõ nắng trời dệt thâu.
Mùa thu về từ đâu
Mang mùa hạ ngọt lịm
Tinh khôi màu mực tím
Viết nên dòng đậm sâu.
Mùa thu đến từ đâu?
Trong từng lời thầy giảng
Ánh mắt thầy tươi sáng
Lấp lánh tình bền lâu.
(Mai Trương/ 12B1/ 2010-1013)
ƯỚC MUỐN
Cây điệp già xòe rộng tán yêu thương
Lá lấp lánh làm duyên cùng bóng nắng
Giờ tan học mảnh sân trường lặng bắng
Chim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng quơ
Thầy đứng đó nhưng chẳng có bao giờ
Ánh mắt cười và đôi môi rạng rỡ
Thầy không nói nhưng lòng em nhắc nhỡ
Có lẽ vì em – đứa trẻ dại khờ
Rồi thời gian mãi lặng lẽ vô bờ
Chúng em đã lớn dần theo năm tháng
Rồi xa trường mang ân tình sâu nặng
Cùng hành trang là tri thức của thầy
Và nếp nhăn nơi khóe mắt đầu mày
Cả giọng nói âm thầm, sâu lặng ấy
Mong tất cả trong em nhiều biết mấy
Em!
Muốn gói thêm cả hình bóng của thầy.
(Kiều Trinh – 12A5)
Niên khóa 2009-2012
THẦY ƠI!
Cây phượng già treo chùm hoa trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp
“Các em à… năm nay năm cuối cấp…”
Chút nghẹn ngào đưa bụi phấn xôn xao.
Ngày hôm qua hay là tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường này học
Những cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất hóa ca dao.
Mai xa thầy sân trường nằm im đau
Và nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi
Dẫu hạnh phúc, dẫu trăm nghìn đau tủi
Bao nhọc nhằn thầy gửi lại đời sau.
Thầy đã đến và gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi mà lòng như nghẹn ứ
Mai xa rồi không được gọi thầy ơi!
Sáng tác: Hà Vy-12A5
(2000-2012)
CÔ
Sáng tác: Dương Tiến Sâm
Có thể bây giờ cô đã quên em
Học trò quá nhiều làm sao cô nhớ hết
Xa trường rồi em cũng xa liền biệt
Vẫn nhớ lời tự nhủ sẽ về thăm
Có thể bây giờ chiếc lá bàng non
Của em ngày đi đã úa màu nâu thẫm
Ai sẽ nhặt dùm em xác lá
Như em thuở nào ép lá giữa trang thơ
Ước gì… hiện tại chỉ là mơ
Cho em được trở về chốn ấy
Giữa bạn bè nối vòng tay thân ái
Được vui- buồn, cười thật hồn nhiên
Em nhớ hoài tiết học đầu tiên
Lời cô dạy: “Văn học là nhân học”
Nhưng chẳng ai học xong bài học đó
Chúng em nhìn nhau khích khích cười
Len lén truyền nhau gói me cuối lớp
Rồi đây theo dòng đời xuôi ngược
Vị chua cay thuở nào đẫm bờ môi
Như lúc buồn em nhớ quá cô ơi
Bài học cũ chẳng bao giờ xưa cũ
(Tặng cô giáo dạy văn lớp 12A3 trong 3 năm học)
- Cô Đỗ Quyên (2010 – 2013)
CẢNH TRƯỜNG
Bên ngoài khung cửa sổ
Là nắng rực sân trường
Cây bàng mùa thay áo
Lá rơi còn vấn vương
Bên ngoài khung cửa sổ
Chim ríu rít chuyền cành
Cây phượng già trẻ lại
Tán rợp màu lá xanh
Bên ngoài khung cửa sổ
Bao bạn bè ra chơi
Trò trốn tìm đuổi bắt
Sân trường vang tiếng cười
Bên ngoài khung cửa sổ
Của lớp học thân thương
Là khoảng trời kỉ niệm
Tuổi thơ dưới mái trường
Sáng tác: Thùy Linh - 12A2
HẠ CUỐI
Thời gian cứ trôi nhanh
Không một lần dừng lại
Ta cứ thế cuốn theo
Bỏ quên hết bao điều.
Khi giật mình nhìn lại
Ngày chia tay đến gần
Những kỉ niệm mái trường
Lưu luyến mãi không thôi.
Là ngôi trường thân thương
Gắn bó suốt bao ngày
Là thầy cô, bè bạn
Như gia đình thứ hai.
Là phấn trắng, bảng đen
Truyền tải bao kiến thức
Là áo trắng tinh khôi
Sáng ước mơ tuổi trẻ
Là đôi nhành phượng vĩ
Rực đỏ những khát khao
Nhưng lại đượm màu buồn
Của mùa hạ chia li.
Mùa hạ cuối cùng ấy
Đừng nói lời tạm biệt
Bởi gia đình yêu thương
Sẽ mãi ở trong tim
Sáng tác: Mai Loan - 12A2
ĐÔNG HÀ - TÊN TRƯỜNG XƯA
Ve ngân lời hoài niệm
Ve kéo về tuổi thơ
Trường xưa - Đông Hà đó
Hồi ức chưa phai mờ
Ơi hàng phượng xanh non
Mùa xuân ươm tinh nguyên
Ơi hành phượng đứng lạnh
Mùa đông về bên hiên
Chúng mình con nhà nông
Đứa xa nhà sống trọ
Đứa ở gần cuốc bộ
Giấc mơ rọi tương lai.
Trời chiểu bên kia ấy
Tôi về thăm lớp xưa
Lơ thơ mùa kỉ niệm
Dĩ vãng thành cơn mưa.
Ơi hành lang lạnh tối
Gió còn thoảng dư hương
Em - một thời hoa nắng.
Lung linh giữa tâm hồn
Về thăm lại trường xưa
Nay vẫn Đông Hà đó
Tên trường xưa không ngủ
Trong kí ức bao người.
Sáng tác: Trâm Anh - 12A2 khóa 39